Entry for July 12, 2007

Có phải nỗi buồn nào cũng có thể đổ vào đây???

Lần đầu tiên cảm thấy buồn, buồn đến mức muốn khóc. nước mắt ngân ngấn và Muốn đấm tất cả mọi người. Lý do, nghe cũng có vẻ vô lý: 1 người nữa đi khỏi cơ quan. Nhưng mà, nỗi buồn này đâu có phải vì người đi, hay vì cái sự đi. Đơn giản là bỗng nhận ra: cái thứ mình lăn tăn nhất lại là cái thứ mà chả đáng để lăn tăn chút nào cả. Cuộc sống quá đơn giản đến mức không thể nào định nghĩa được nó. Niềm vui, nỗi buồn qua mau đến mức không kịp nhận ra nó. Người sống với người vẫn vậy, nhưng lại là thứ phù phiếm nhất không thể chấp nhận được.

Nỗi buồn rồi sẽ qua, người đi cứ đi, người làm việc cứ làm việc. Chỉ còn lại mình, chơ vơ chả hiểu gì tuốt...

5 nhận xét:

wandervn nói...

Chị ơi, cẩn thận triệu chứng của mid-life crisic

병아리 nói...

chị ơi, chúc chị mau tìm lại được niềm vui chị nhé :x

Thu Dong Minh Thao nói...

Hi.
Chị đầy cảm xúc như thế thì sẽ trẻ lâu đấy, tín hiệu tốt!

phuthuydem30 nói...

hi hi, lai them mot ten nua, het thang 8 cung ra di tiep. kinh di

Thu Dong Minh Thao nói...

"Cuộc sống quá đơn giản đến mức không thể nào định nghĩa được nó" - câu này hay quá, vote *****!

Đăng nhận xét